Sunday, December 13, 2020

Nga ở Zimbabwe và Mozambique

Vào tháng 11 năm 2020, Viện Các vấn đề Quốc tế Nam Phi đã công bố một nghiên cứu có tiêu đề "Sự trỗi dậy của Nga ở Châu Phi: Zimbabwe và Mozambique" của Dzvinka Kachur.

Báo cáo xem xét hai ví dụ về mối quan hệ châu Phi-Nga đang hồi sinh: Zimbabwe và Mozambique. Nó cung cấp một nghiên cứu chi tiết về các hoạt động của Nga ở hai quốc gia này. Trọng tâm chính là các ngành công nghiệp khai thác, mua bán vũ khí và hợp tác chính trị.

Di sản châu Phi củaTrump và những thay đổi có thể xảy ra với Biden

The Conversation đã đăng vào ngày 25 tháng 11 năm 2020 một bài bình luận có tiêu đề "Trump's Legacy in Africa and What to Expect from Biden" của Francis Owusu, Đại học Bang Iowa và Padraig Carmody và Ricardo Reboredo, cả hai đều tại Trinity College Dublin.

Các tác giả xem lại những gì chính quyền Trump đã làm ở châu Phi và cố gắng dự đoán những gì sẽ được giữ lại và những gì sẽ thay đổi trong chính quyền Biden.

COVID-19: Cơ hội mở rộng quan hệ Trung Quốc-Châu Phi?

  FairPlanet đăng vào ngày 10 tháng 12 năm 2020 một bài bình luận có tiêu đề "The New Face of China-Africa Relations Amid COVID-19" của Bob Koigi.

Sự bùng phát của coronavirus đã mang lại cho mối quan hệ Trung Quốc-Châu Phi một chiều hướng mới mà Trung Quốc dự kiến sẽ đạt được khi họ chuyển tải các nguồn tài nguyên của mình khắp lục địa. 

Thursday, November 5, 2020

Vương Nghị: Kỷ niệm 20 năm Diễn đàn Hợp tác Trung Quốc-Châu Phi (54+1)

 Năm nay đánh dấu 20 năm Ngày thành lập Diễn đàn Hợp tác Trung Quốc-Châu Phi (FOCAC). Ngày 12/10, Chủ tịch Tập Cận Bình và Tổng thống Macky Sall của Senegal, đương kim Chủ tịch FOCAC châu Phi, đã ra thông điệp chúc mừng chung đánh dấu sự kiện quan trọng này. Nắm bắt bình minh của thế kỷ mới và xu thế hòa bình, phát triển cách đây 20 năm, Trung Quốc và các nước anh em ở châu Phi đã quyết định khởi xướng FOCAC để thúc đẩy hợp tác cùng có lợi. Kể từ đó, đại gia đình Trung Quốc và các quốc gia châu Phi đã có nền tảng riêng cho đối thoại tập thể và cơ chế hợp tác thiết thực, mở ra một chương hoàn toàn mới trong quan hệ Trung Quốc-châu Phi.

- Năm 2019, vốn đầu tư trực tiếp của Trung Quốc vào châu Phi đạt 49,1 tỷ USD, tăng gần 100 lần so với năm 2000; Thương mại Trung Quốc-Châu Phi đạt 208,7 tỷ USD, gấp 20 lần quy mô của năm 2000. Trung Quốc là đối tác thương mại lớn nhất của Châu Phi trong 11 năm liên tiếp và đã đóng góp hơn 20% vào tăng trưởng của Châu Phi trong một số năm.

- Trung Quốc đã cung cấp khoảng 120.000 học bổng chính phủ cho các nước châu Phi, thành lập 61 Viện Khổng Tử và 44 Phòng học Khổng Tử phối hợp với 46 quốc gia châu Phi, cử 21.000 bác sĩ và y tá trong các đội y tế đến 48 quốc gia châu Phi, điều trị cho khoảng 220 triệu bệnh nhân châu Phi...


Read here: Two Decades of A Shared Journey toward New Heights in the New Era— Commemorating the 20th Anniversary of The Forum on China-Africa Cooperation


Ngoại giao COVID-19 của Trung Quốc ở châu Phi

 The Diplomat đã xuất bản vào ngày 2 tháng 11 năm 2020 một bài phân tích có tiêu đề "China's Multifaceted COVID-19 Diplomacy Across Africa" của R. Maxwell Bone và Ferdinando Cinotto, cả hai đều là sinh viên tại Đại học Cambridge.

Trung Quốc đã thực hiện một cuộc tấn công ngoại giao và kinh tế trên khắp châu Phi, tìm cách chứng tỏ mình là một đối tác đáng tin cậy và xóa bỏ những lời chỉ trích về cách xử lý ban đầu đối với virus. Mặc dù thực tế là vào đầu đại dịch, một số người đã dự đoán rằng nó sẽ dẫn đến suy thoái quan hệ giữa Trung Quốc và châu Phi, nhưng giờ đây rõ ràng là Đảng Cộng sản Trung Quốc đã cố gắng sử dụng đại dịch như một cơ hội để tăng cường mối quan hệ đó.

Friday, October 30, 2020

China in Africa’s Looking Glass: Perceptions and Realities

While the coronavirus pandemic has accelerated the declining influence of Western countries like Canada, Australia and the UK in Africa, China has intentionally kept Africa high on its agenda. But the perception of China in Africa remains complex and multifaceted.

Part of the complexity is the multiplicity of Chinese players with different agendas. For instance, the Chinese government has a specific agenda to gain global influence, while Chinese state-owned enterprises remain closely aligned with the state but aim to maximise profit.

Entrepreneurs, philanthropists and individual citizens all contribute to different views of China in Africa.

CONTEXTUALISING CHINA–AFRICA RELATIONS

China has had a longstanding relationship with Africa. China supported countries during their liberation struggles in the 1960s and 1970s, and helped build much-needed regional infrastructure and technical capacity. However, over the past 50 years, the perception of China’s engagement in Africa became increasingly polarised, with the image of China as an investor and partner on the one hand, and a neo-colonial power on the other.

The reality is that China needs Africa as much as Africa needs China, especially as China tries to increase its soft power globally. China’s slowing economy, decline in value-added manufacturing, industrial overcapacity, rising labour costs and rapidly aging population are some of the key reasons behind China’s increased investment in Africa over the past two decades. China is also dependent on African countries’ support in the international political arena, especially as it faces a hostile external environment. This is evidenced by the support of many African countries for China’s Xinjiang policy in the UN Human Rights Council. Furthermore, China and the US are descending into a new type of cold war, the tensions between China and India are escalating, and China faces mounting international pressure over the security law it imposed on Hong Kong. China will require more political support from African countries. 

China uses a multi-pronged engagement strategy as a risk mitigator, as not all of its activities are positively regarded. Its rapid economic growth and reduction of poverty over the past four decades provides African countries with a development model to emulate. According to the World Bank, more than 850 million Chinese people have been lifted out of extreme poverty, accounting for more than 70% of global poverty reduction since the 1980s. Since China’s development challenges were similar to Africa’s, China’s engagement is strongly focused on sharing development lessons and capacity building. However, this strategy alone is not always successful. For instance, an Afrobarometer survey found that while China’s development model was respected in countries such as Tunisia, it was perceived to have less influence than the US or France.  

Public perception is based on experience and media reports rather than on rigorous research. Furthermore, Western media is more widespread and influential in Africa than outlets from other continents. However, Western media generally depicts a negative picture of Chinese activities in Africa, often choosing to repeat the narrative of China as a neo-colonial power challenging democracy and exploiting resources in Africa. As Cambridge scholar Emma Mawdsley highlights, Western media has a tendency to refer to the ‘Chinese’ or ‘China’, as if the various Chinese actors all shared the same interest and a decided preference for focusing on China’s negative impacts on the continent. The result has been an oversimplification of the very diverse activities and dimensions of the China–Africa relationship. That is why the African narrative of China’s broad engagement as a source of ‘deep transformation’ is important. 

China’s engagement in Africa has not been only positive. There have been isolated incidents of Chinese non-compliance with local laws across the continent that tarnish its image. For instance, with respect to labour laws, there have been cases in different countries of mistreatment of local workers, harsh working conditions, and more. The Chinese have also been accused of discriminating against Africans at Chinese-owned businesses, such as hotels and restaurants.  Needless to say, most foreign investors struggle to understand and comply with local laws.  Responsibility for such actions should be taken. However, an argument can be made that the Chinese receive higher levels of media attention and political intervention than other foreigners conducting similar activities, because the latter do not get similar reports.   

While China is generally viewed as a good ally who furthers Africa’s development agenda, Chinese immigrants are perceived more negatively. For instance, according to scholars, Chinese migrants residing in Africa are commonly viewed unfavourably in Lesotho,  Zimbabwe and Zambia. In several countries, there is a perception that Chinese people are taking local jobs, especially in the construction sector. Some Chinese citizens have been accused of engaging in exclusionary behavior, both socially and within business, which also hurts perceptions.

The coronavirus pandemic has also highlighted the fragility of the social contract, revealing the lack of understanding and mistrust between ordinary Chinese and Africans. For instance, many Africans in China reported routine discrimination due to people’s fears that Africans would infect Chinese people. The social and diplomatic backlash was immense, and the impact on long-term relations remains unclear.

THE FORCES SHAPING THE PERCEPTIONS OF CHINA IN AFRICA

Despite these flaws, China continues to use the following to shape the perception of its engagement in Africa:

Skills Development, Training and Scholarships

The Chinese government has spent millions of dollars and countless resources on professional training, skills development and scholarship for Africans. Around 10,000 African officials are trained in China each year at China’s universities, state bureaus and companies. In addition, China plans to offer 12,000 scholarships to African students for the next academic year, more than all Western countries combined. These have developed into a systematic campaign to promote China’s development achievements and the related model, and create opportunities for bilateral cooperation.

Through frequently organised and sophisticated training activities, and by providing scholarships and exchange opportunities for African politicians, journalists, intellectuals, business elites and military attachés, China continues to try to win African hearts and minds and convert them into political and social capital.

High-Level Political Commitments to Friendship and Solidarity 

Many African leaders see their relationship with China as crucial. For example, in 2018, twice as many African presidents attended the Forum on China–Africa Cooperation in Beijing as did the UN General Assembly in New York.

Political engagement at the highest level of Chinese government persists. For instance, on 17 June 2020, Chinese President Xi Jinping and many African presidents attended the Extraordinary China–Africa Summit On Solidarity Against Covid-19, where Xi was calling for more efforts to mobilise necessary resources and stick together. He also promised to write off some loans to Africa. Although interest-free loans comprise just a fraction of the debt that Africa owes China, such high-level political commitments show that China is willing to continue to support Africa even while dealing with coronavirus itself.  

Reshaping Development Finance in Africa

In the past two decades, China has acquired more global financial influence with the highest amount of reserves at $3.1 trillion, the Belt and Road Initiative costing about $1.3 trillion by 2027 and the creation of institutions such as the New Development Bank, in part to finance its ‘going out’ policy. China has also shifted its engagement with Africa from development assistance to development finance through its own domestic institutions (namely, the China Development Bank, China Export–Import Bank and the China–Africa Fund for Industrial Cooperation). The China–Africa Development Fund, for example, has invested more than $4.6 billion in 92 projects in 36 African countries. 

China’s funds continue to fill a gap in the need for financing of Africa’s infrastructure, and provide a much-needed alternative to traditional development and commercial financing options.

CONCLUSION

China’s reputation in Africa generally remains positive. Although there are issues that emerge from time to time that could strain China’s reputation, solutions are expeditiously found. That said, to sustain a positive image, China needs to trickle down positive engagement with more unified intention. Coronavirus has demonstrated that China will continue to weather storms with Africa. However, commentators argue that the pandemic could actually have the opposite effect and end what has been a strong engagement. What is clear is that the bargaining power of African leaders is increasing. They are trying to find more African solutions to African problems. 

African countries are seeking to play a greater role in multilateral efforts without becoming a pawn in China–US wrangles. It is therefore important for China to continue to consolidate its engagement strategy while focusing on long-term results.

Hangwei Li is an award-winning journalist and a PhD candidate in Politics and International Studies at SOAS, University of London. She was also a visiting scholar at Harvard Kennedy School and a researcher at the Global Development Policy Center.

Jacqueline Muna Musiitwa Esq is the Founder and Managing Partner at Hoja Law Group, and a researcher on China–Africa relations and African political economy. In 2019, she was appointed to the UN Committee for Development Policy. She is also a Young Global Leader of the World Economic Forum.

Read here 


Thursday, October 15, 2020

COVID-19 và Quan hệ Trung Quốc-Châu Phi

The Institute of Chinese Studies ở Delhi đã xuất bản vào tháng 7 năm 2020 một phân tích có tiêu đề "To Craft a COVID-19 Narrative, China Needs Africa" của Veda Vaidyanathan.

Phân tích xem xét bản chất đang thay đổi của tình đoàn kết châu Phi với Trung Quốc và thảo luận về cách các nước châu Phi thu được lợi ích từ mối quan hệ này. Nó nhấn mạnh cách COVID-19 đe dọa động lực này.

Gìn giữ hòa bình với đặc điểm Trung Quốc

 The Diplomat đã công bố vào ngày 25 tháng 9 năm 2020 một bài phân tích có tiêu đề "Peacekeeping with Chinese Characteristics" của Jayshree Borah, Đại học Nghiên cứu Quốc tế Thượng Hải.

Phần lớn các khoản đóng góp cho hoạt động gìn giữ hòa bình của Liên hợp quốc của Trung Quốc là ở châu Phi. Tác giả phân tích sách trắng của Trung Quốc về gìn giữ hòa bình có tiêu đề "Lực lượng vũ trang của Trung Quốc: 30 năm hoạt động gìn giữ hòa bình của Liên hợp quốc" được đăng dưới đây.

Read here

(China's Armed Forces:30 Years of UN Peacekeeping Operations

The State Council Information Office of the People's Republic of China

September 2020)

Giảm nợ của Trung Quốc sau COVID-19

The Rhodium Group đã xuất bản vào ngày 8 tháng 10 năm 2020 một phân tích có tiêu đề "Seeking Relief: China's Overseas Debt after COVID-19".

Trong khi phân tích xem xét nợ toàn cầu do Trung Quốc nắm giữ, các quốc gia châu Phi lại chiếm tỷ lệ lớn trong nghiên cứu. Ít nhất 15 quốc gia, trong đó có 6 quốc gia ở châu Phi, đã tiến hành hoặc hoàn tất các cuộc đàm phán lại nợ với Trung Quốc vào năm 2020.

Sunday, July 5, 2020

Trung Quốc và Nga chiến thắng cuộc đua vũ trụ châu Phi

War on the Rocks xuất bản vào ngày 23 tháng 6 năm 2020 một phân tích có tiêu đề "Is the United States Losing the African Space Race?" bởi Judd Devermont và Temidayo Oniosun.

Kể từ năm 1999, 11 quốc gia châu Phi (Algeria, Angola, Ai Cập, Ethiopia, Ghana, Kenya, Morocco, Nigeria, Rwanda, Nam Phi và Sudan) đã phóng thành công 38 vệ tinh đơn phương và 3 vệ tinh đa phương lên quỹ đạo. Trung Quốc và Nga đang ngày càng chiếm ưu thế trong nỗ lực này.

Hội nghị thượng đỉnh ảo COVID-19 Trung Quốc-Châu Phi

Daily Maverick xuất bản vào ngày 28 tháng 6 năm 2020 một bài bình luận có tiêu đề "Not Much Give from China in its Relationship with Africa" của Cobus van Staden, Viện các vấn đề quốc tế Nam Phi.

Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đã gặp hầu như với các đối tác châu Phi vào ngày 17 tháng 6 năm 2020 để thảo luận về COVID-19. Tác giả kết luận rằng hội nghị thượng đỉnh ảo đáng chú ý hơn cho những gì họ không làm.

Giảm nợ châu Phi với đặc điểm của Trung Quốc

The China Africa Research Initiative at Johns Hopkins School of Advanced International Studies xuất bản vào tháng 6 năm 2020 một bản tóm tắt chính sách có tiêu đề "Debt Relief with Chinese Characteristics" của Kevin Acker, Deborah Brautigam và Yufan Huang.

Bài viết này xem xét việc xóa nợ của Trung Quốc, tái cơ cấu và tái cấp vốn các khoản vay cho châu Phi kể từ năm 2000.

Căng thẳng Mỹ-Trung: Cơ hội cho châu Phi?

The Conversation đăng vào ngày 15 tháng 6 năm 2020 một bài bình luận có tiêu đề "African Countries Need to Seize Opportunities Created by US-China Tensions" của Mzukisi Qobo và Mjumo Mzyece, cả hai làm việc tại Đại học Witwatersrand.

Các tác giả cho rằng các nước châu Phi cần phải thực dụng và chủ động hơn trong thời kỳ căng thẳng Trung Quốc-Mỹ trong ba đấu trường: công nghệ, chuỗi cung ứng toàn cầu, hội nhập thương mại và hợp tác kinh tế.

Quan hệ của Trung Quốc với Morocco và Tunisia

Chatham House xuất bản vào tháng 2 năm 2020 một nghiên cứu có tiêu đề "Expanding Sino-Maghreb Relations: Morocco and Tunisia" của Yahia H. Zoubir.

Đây là một cái nhìn tổng quan vững chắc về mối quan hệ của Trung Quốc với Morocco và Tunisia, hai quốc gia Bắc Phi vẫn đang tìm kiếm sự hỗ trợ nhiều hơn từ  châu Âu và phương Tây.

Friday, May 29, 2020

Hãy sống có ý nghĩa trong cuộc đời bạn!

Cuộc tranh giành mới ở châu Phi

The Foreign Policy Research Institute đã công bố vào ngày 30 tháng 4 năm 2020 một bài phân tích có tiêu đề "Great Power Competition and the Scramble for Africa" của Dylan Yachyshen, một sinh viên tại Đại học Colorado.

Tác giả nhìn vào Trung Quốc, Nga, Ả Rập Saudi, UAE, Qatar và Thổ Nhĩ Kỳ. Cạnh tranh quyền lực lớn đã tác động đến sự can dự của Mỹ ở Châu Phi như thế nào? Đóng góp mạnh mẽ nhất là phân tích sự tham gia của Nga.

Chiến lược Trung Quốc tại Châu Phi


The U.S.-China Economic and Security Review Commission xuất bản vào ngày 8 tháng 5 năm 2020 lời khai của GS Shinn về "China in Africa", kèm theo lời khai công khai cùng ngày.

Lời khai đã trả lời sáu câu hỏi của Ủy ban. Bằng chứng bao trùm chiến lược của Trung Quốc ở Châu Phi, các tuyên bố chính sách  Châu Phi của Trung Quốc, các nước châu Phi đặc biệt quan tâm đến Trung Quốc, sự liên kết của Trung Quốc với các nước mà Hoa Kỳ tham gia ở Châu Phi, các tổ chức, cơ quan Trung Quốc sử dụng để thực hiện chiến lược Châu Phi và hỗ trợ châu Phi cho Trung Quốc trong các diễn đàn quốc tế. Nó kết thúc với một số khuyến nghị cho hành động của Quốc hội.

COVID-19 và sức mạnh mềm của Trung Quốc ở Châu Phi

Panda Paw Dragon Claw, một blog nổi tiếng ở Trung Quốc, đã đăng vào ngày 10 tháng 5 năm 2020 tiêu đề "Covid-19 and Chinese Soft Power in Africa" (Q&A với GS Shinn).

Q và A liên quan đến phản ứng của người châu Phi đối với các sự kiện ở Quảng Châu và Trung Quốc xử lý những lời chỉ trích từ góc độ của một nhà quan sát bên ngoài. Tóm lại, các chính phủ châu Phi phản ứng tiêu cực về việc này, nhưng có khả năng sẽ nhanh chóng đặt vấn đề lại ở phía sau nhưng công chúng và xã hội dân sự châu Phi sẽ không quên sự kiện Quảng Châu. Đây không phải là nơi để chính phủ Mỹ hay phương Tây hả hê; Người châu Phi và Trung Quốc cần tự mình sắp xếp việc này.

Tác động của COVID-19 đối với BRI

The World Economic Forum giới xuất bản vào ngày 4 tháng 5 năm 2020 một phân tích có tiêu đề "How Will COVID-19 Affect China's Belt and Road Initiative?" bởi Bee Chun Boo và Martin David tại Baker & McKenzie LLP và Ben Simpfendorfer tại Silk Road Associates.

Kể từ năm 2018, các công ty Trung Quốc đã tập trung lại nỗ lực của họ vào các thị trường lớn hơn ở Đông Nam Á, nơi liên kết chuỗi cung ứng với Trung Quốc rất mạnh và lợi nhuận đầu tư dễ dự đoán hơn. COVID-19 sẽ tăng thêm xu hướng này. Trung Á, châu Phi cận Sahara và Đông Âu sẽ chứng kiến sự giảm sút ngắn hạn trong hoạt động liên quan đến Sáng kiến Vành đai và Con đường, liên quan đến Đông Nam Á.

Thursday, April 30, 2020

Nợ châu Phi, Trung Quốc và coronavirus

The Diplomat đăng ngày 15 tháng 4 năm 2020 một bài phân tích có tiêu đề "Chinese Debt Relief: Fact and Fiction" của Deborah Brautigam, Trường Nghiên cứu Quốc tế Tiên tiến Johns Hopkins.

Tác giả thảo luận về các sự kiện và hư cấu về quản lý nợ của Trung Quốc trong thời gian khó khăn. Giáo sư xác định ba huyền thoại:

- Trung Quốc thường xuyên xóa nợ.
- Đàm phán nợ Trung Quốc rất dễ dàng.
- Trung Quốc sẽ thu giữ tài sản chiến lược thay cho các khoản thanh toán cho vay.

Tác động của COVID-19 đến quan hệ Trung Quốc-Châu Phi

Brookings đăng vào ngày 17 tháng 4 năm 2020 một bài bình luận có tiêu đề "COVID-19, Africans' Hardships in China, and the Future of Africa-China Relations" của Yun Sun.

Sự kiện phân biệt chủng tộc của Trung Quốc đối với người châu Phi tại Quảng Châu do COVID-19. Trong khi sự phân biệt đối xử với người nước ngoài do COVID-19 không phải là duy nhất đối với Trung Quốc, nhưng tình hình này đang tạo ra một thách thức nghiêm trọng đối với mối quan hệ của Trung Quốc với châu Phi.

Ngoại giao coronavirus của Trung Quốc ở châu Phi bị đe dọa

The Conversation đăng vào ngày 17 tháng 4 năm 2020 một bài bình luận có tiêu đề "Mistreatment of Africans in Guangzhou Threatens China's Coronavirus Diplomacy" bởi Hangwei Li, Đại học London.

Tác giả cho rằng vì Trung Quốc đã dành rất ít nỗ lực để giáo dục công chúng Trung Quốc chống phân biệt chủng tộc nên đã có sự bùng nổ của sự phân biệt đối xử ở những nơi như Quảng Châu và những thách thức đối với những nỗ lực của Trung Quốc nhằm cải thiện quan hệ với châu Phi sau coronavirus.

Quan hệ Trung Quốc-Ai Cập bị trói buộc mạnh mẽ bất chấp tình cảm chống Trung Quốc

Al-Monitor xuất bản vào ngày 23 tháng 4 năm 2020 một bài báo có tiêu đề "Cairo-Beijing Ties Strong Amid Surge of Anti-China Sentiment in Egypt" của Shahira Amin, nhà báo có trụ sở tại Cairo.

Tác giả báo cáo một sự gia tăng trong tình cảm chống Trung Quốc ở Ai Cập kể từ khi coronavirus bùng phát. Nhưng đầu tư của Trung Quốc vào Ai Cập đã đạt gần 7 tỷ USD và Trung Quốc là đối tác thương mại lớn nhất của Ai Cập. Tổng thống Abdel Fatah al-Sisi, người đã đến thăm Trung Quốc sáu lần kể từ năm 2014, nhận thấy Trung Quốc là một siêu cường chính trị và an ninh. Ai Cập lo ngại về sự hỗ trợ tài chính của Trung Quốc đối với Đập Phục hưng của Ethiopia trên sông Nile, mà Ai Cập tin rằng đe dọa nguồn cung cấp nước từ sông Nile.

Trung Quốc, Djibouti, Sri Lanka và hoán đổi nợ công

China Brief xuất bản vào ngày 13 tháng 4 năm 2020 một bài báo có tựa đề "Mind the Trap: What Basing Rights in Djibouti and Sri Lanka Reveal about the Limitations of Debt as a Tool of Chinese Military Expansion" của Scott Wingo, Đại học Pennsylvania.

Tác giả đã xem xét hoán đổi vốn cổ phần của Trung Quốc với Sri Lanka cho một hợp đồng thuê 99 năm qua Cảng Hambantota và cho thấy nó sẽ không nhất thiết dẫn đến sự tiếp cận hải quân được đảm bảo của Trung Quốc. Ông mô tả vị trí của Trung Quốc tại Djibouti không phải là "bẫy nợ" mà là trao đổi tín dụng ngân hàng tự nguyện để tiếp cận hải quân Trung Quốc.

Friday, March 27, 2020

Các công ty an ninh tư nhân Trung Quốc ở Châu Phi

The Johns Hopkins University School for Advanced International Studies China Africa Research Initiative  xuất bản vào tháng 3 năm 2020 một nghiên cứu có tiêu đề "The Footprint of Chinese Private Security Companies in Africa" của Alessandro Arduino, Đại học quốc gia Singapore.

Trung Quốc có lợi ích kinh tế ở châu Phi. Sự bất ổn an ninh của châu Phi sẽ ảnh hưởng lớn đến phát triển   của Trung Quốc. Do đó, Trung Quốc đang ngày càng tìm đến các công ty an ninh tư nhân để giải quyết vấn đề rủi ro cao về an ninh ở các khu vực ở châu Phi.

Wednesday, March 11, 2020

Trung Quốc, Mỹ, Châu Phi và Huawei

Daily Maverick xuất bản vào ngày 5 tháng 3 năm 2020 một bài báo có tựa đề "Part One: Are South Africans Safe with Huawei? It's All About the Risk" của Heidi Swart.

Hầu hết bài viết tập trung vào những lo ngại của Hoa Kỳ rằng Huawei có thể phục vụ chính phủ Trung Quốc về khả năng do thám các quốc gia khác. Tác giả chỉ ra rằng Nam Phi phụ thuộc rất nhiều vào Huawei cho mạng viễn thông của mình và kết luận rằng Trung Quốc và Nam Phi có mối quan hệ ngoại giao ấm áp, vì vậy người Nam Phi không nên lo lắng. Hãy theo dõi phần 2.

Tuesday, March 3, 2020

Dữ liệu về quan hệ Trung Quốc - Châu Phi đến năm 2018

1. Vốn đầu tư nước ngoài
Dòng vốn FDI hàng năm của Trung Quốc sang châu Phi, còn được gọi là OFDI ('Đầu tư trực tiếp nước ngoài') trong các báo cáo chính thức của Trung Quốc, đã tăng đều đặn kể từ năm 2003. Từ 2003 đến 2018, con số này đã tăng từ 75 triệu USD  năm 2003 lên 5,4 tỷ USD vào năm 2018. Dòng chảy đạt đỉnh vào năm 2008 ở mức 5,5 tỷ USD vì đã mua 20% cổ phần từ Ngân hàng Standard của Nam Phi bởi Ngân hàng Công thương Trung Quốc (ICBC). Dòng vốn FDI của Trung Quốc sang châu Phi đã vượt quá mức Hoa Kỳ kể từ năm 2014, do dòng vốn FDI của Mỹ đã giảm kể từ năm 2010. 5 điểm đến hàng đầu của châu Phi về vốn FDI Trung Quốc năm 2018 là Nam Phi, Cộng hòa Dân chủ Congo, Mozambique, Zambia và Ethiopia.
2. Thương mại
Thương mại song phương Trung Quốc-Châu Phi đã tăng đều đặn trong 16 năm qua. Tuy nhiên, giá hàng hóa yếu kể từ năm 2014 đã ảnh hưởng lớn đến giá trị xuất khẩu của châu Phi sang Trung Quốc, ngay cả khi xuất khẩu của Trung Quốc sang châu Phi vẫn ổn định. Dữ liệu bao gồm Bắc Phi.
- Giá trị thương mại Trung Quốc-Châu Phi năm 2018 là 185 tỷ USD, tăng từ 155 tỷ USD năm 2017.
- Năm 2018, nhà xuất khẩu lớn nhất sang Trung Quốc từ Châu Phi là Angola, tiếp theo là Nam Phi và Cộng hòa Congo.
- Năm 2018, Nam Phi là khách hàng mua hàng Trung Quốc lớn nhất, tiếp theo là Nigeria và Ai Cập.
3. Viện trợ quốc tế
Viện trợ nước ngoài của Trung Quốc tăng đều đặn từ năm 2003 đến 2015, tăng từ 631 triệu USD năm 2003 lên gần 3 tỷ USD năm 2015. Chi viện trợ nước ngoài giảm mạnh xuống 2,3 tỷ USD năm 2016, nhưng sau đó đã tăng trở lại mức cao mới 3,3 tỷ USD năm 2018
4. Tổng doanh thu hàng năm
Năm 2018, tổng doanh thu hàng năm của các dự án kỹ thuật và xây dựng của các công ty Trung Quốc ở châu Phi đạt 48,84 tỷ USD, giảm 0,5% so với năm 2017. 5 quốc gia hàng đầu là Algeria, Angola, Kenya, Nigeria và Ethiopia. 5 quốc gia hàng đầu này chiếm 50% tổng doanh thu của dự án xây dựng năm 2018 tại Trung Quốc; Chỉ riêng Algeria đã chiếm 15%. Đây là năm thứ ba liên tiếp, tổng doanh thu hàng năm của các dự án xây dựng của các công ty Trung Quốc ở Châu Phi đã giảm.
5. Lao động Trung Quốc ở Châu Phi
Số công nhân Trung Quốc ở châu Phi vào cuối năm 2018 là 201.057, theo các nguồn tin chính thức của Trung Quốc. Năm 2018, 5 quốc gia hàng đầu có công nhân Trung Quốc là Algeria, Angola, Nigeria, Kenya và Ethiopia. 5 quốc gia này chiếm 58% tổng số lao động Trung Quốc ở châu Phi vào cuối năm 2018; Chỉ riêng Algeria đã chiếm 30%. Từ năm 2017 đến 2018, tổng số công nhân Trung Quốc ở Châu Phi đã giảm 1.632 công nhân. Điều này tiếp tục xu hướng giảm số lượng lao động Trung Quốc ở châu Phi, giảm từ mức cao nhất là 263.659 trong năm 2015.
Những con số này bao gồm các công nhân Trung Quốc được gửi đến làm việc cho các công ty Trung Quốc Hợp đồng xây dựng ở Châu Phi ('công nhân trong các dự án hợp đồng') và công nhân Trung Quốc được gửi đến làm việc cho các công ty không phải là người Trung Quốc ở Châu Phi ('công nhân làm dịch vụ lao động'); chúng được báo cáo bởi các nhà thầu Trung Quốc và không bao gồm những người di cư không chính thức như thương nhân và chủ cửa hàng.

Nguồn: Niên giám thống kê Trung Quốc, Bản tin thống kê về đầu tư trực tiếp nước ngoài của Trung Quốc (nhiều năm).

Quan hệ lao động Trung Quốc-Kenya tại Dự án xây dựng cảng Lamu

Asia Dialogue đăng vào ngày 26 tháng 2 năm 2020 một bài báo có tiêu đề "Job Insecurity, Labour Contestation and Everyday Resistance at the Chinese-built Lamu Port Site in Kenya" của Elisa Gambino, nhà nghiên cứu tiến sĩ.

Đây là một số vấn đề phát sinh trong quan hệ lao động giữa các nhà quản lý Trung Quốc và lao động Kenya tại dự án cảng Lamu ở Kenya đang được xây dựng bởi Công ty Xây dựng Truyền thông Trung Quốc.

Về mối quan hệ chính trị và an ninh của Trung Quốc với châu Phi (Podcast)

ChinaPower đăng vào ngày 26 tháng 2 năm 2020 một podcast dài 26 phút có tiêu đề "China's Increasing Engagement with Africa: A Conversation with Joshua Eisenman" do Bonnie Glaser thuộc Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế tổ chức.

Trọng tâm của cuộc thảo luận là mối quan hệ chính trị và an ninh của Trung Quốc với châu Phi hơn là các vấn đề kinh tế. Podcast cũng là tiền thân của một cuốn sách mà tác giả đang làm về mối quan hệ Trung Quốc-Châu Phi. Một phần nhỏ trong nghiên cứu  đang được công bố trong số tiếp theo của tạp chí Orbis: FPRI's Journal of World Affairs.

Wednesday, February 26, 2020

Dấu chân Thổ Nhĩ Kỳ ở Trung Đông - Bắc Phi (African Maghreb)

The South African Institute of International Affairs xuất bản vào ngày 3 tháng 2 năm 2020 một phân tích có tiêu đề "Turkey and the Shifting Geopolitical Sands of North and East Africa" của Elias Eliades.

Khi Thổ Nhĩ Kỳ ngày càng sa lầy ở Syria, nó đang mở rộng ảnh hưởng ở African Maghreb. Nó đã ký hai thỏa thuận với chính phủ Libya ở Tripoli và Tổng thống Erdogan đã có chuyến thăm năm nay tới Tunisia và Algeria.

Chiến dịch làm mất thông tin của Nga nhắm vào châu Phi

The Africa Center for Strategic Studies  xuất bản vào ngày 18 tháng 2 năm 2020 một phân tích có tiêu đề "Russian Disinformation Campaigns Target Africa: An Interview with Dr. Shelby Grossman."

Tập đoàn Wagner của Nga đã tham gia vào một chiến dịch không rõ ràng và ảnh hưởng lâu dài bằng cách sử dụng Facebook nhằm mục đích thúc đẩy lợi ích của Nga. Chiến dịch nhắm mục tiêu đến Cameroon, CAR, Côte d''voire, DRC, Libya, Madagascar, Mozambique và Sudan.

Friday, February 21, 2020

Coronavirus, Trung Quốc và châu Phi


Một số bài quan trọng:

1. CNBC published ngày 10 tháng 2 năm 2020 với tiêu đề "The Coronavirus Fallout is 'Battering' African Economies, Capital Economics Says" của Elliot Smith. Việc đóng cửa cảng ở Trung Quốc đang khiến các nhà nhập khẩu dầu phải hủy bỏ việc mua hàng và buộc người bán phải tìm nơi khác. Các nhà xuất khẩu dầu châu Phi như Angola đã buộc phải bán lại dầu với giá giảm. Giá cả hàng hóa châu Phi cũng đã bị ảnh hưởng.

2. Overseas Development Institute published tháng 2 năm 2020 một báo cáo có tiêu đề "Economic Vulnerabilities to Health Pandemics: Which Countries Are Most Vulnerable to the Impact of Coronavirus" của Sherillyn Raga và Dirk Willem te Velde. Đây là một nghiên cứu toàn cầu về tác động kinh tế của coronavirus của Trung Quốc. Các quốc gia châu Phi tiếp xúc nhiều nhất bao gồm Angola, DRC, Sierra Leone, Lesoto và Zambia.

3. South China Morning Post xuất bản vào ngày 5 tháng 2 năm 2020 một bài báo có tiêu đề ""From Angola to Zambia, China's African Partners Brace for Coronavirus Blow to Trade" của Jevans Nyabiage. Nhu cầu của Trung Quốc làm nền tảng cho nền kinh tế của các nước châu Phi giàu tài nguyên như Angola, Zambia, Congo Brazzaville và Cộng hòa Dân chủ Congo. Suy thoái kinh tế ở Trung Quốc do coronavirus đang bắt đầu diễn ra ở các nước này.

4. S&P Global Platts published ngày 3 tháng 2 năm 2020 một bài báo có tiêu đề "Angolan Crude Values Under Pressure from Coronavirus Concerns: Trade" của Nicholas Baldwin. Năm 2019, Angola đã xuất khẩu 67% dầu thô sang Trung Quốc và Cộng hòa Congo đã xuất khẩu 73% sang Trung Quốc. Các thương nhân dầu mỏ cho biết nhu cầu dầu thô của Trung Quốc đang giảm mạnh do nước này đối mặt với sự bùng phát của coronavirus.


5. Bloomberg Business xuất bản vào ngày 23 tháng 2 năm 2020 một bài báo có tiêu đề "Even without a Case, Africa May Be a Big Victim of Coronavirus" của Alonso Soto. Châu Phi cận Sahara có thể là khu vực bị ảnh hưởng nặng nề nhất ngoài châu Á do sự lây lan của coronavirus. The Overseas Development Institute dự kiến rằng nền kinh tế Trung Quốc chậm lại và giá dầu giảm 5%/năm có thể làm doanh thu xuất khẩu bị mất cho châu Phi cận Sahara đến 4 tỷ đô la. Nigeria, Angola, DRC và Zambia có nguy cơ cao nhất vì giá hàng hóa giảm. Tuy nhiên, Châu Phi có thể phục hồi nhanh chóng sau khi dịch coronavirus được kiểm soát.
6. Coronavirus làm chậm nhu cầu của Trung Quốc đối với dầu châu Phi. Bloomberg đã xuất bản vào ngày 28 tháng 2 năm 2020 một bài báo có tiêu đề "China to Take a Third Less West African Oil as Virus Hits Demand" của Bill Lehane. Khối lượng dầu thô được Trung Quốc nhập khẩu từ Tây Phi trong tháng 3 giảm ít nhất 10 triệu thùng do coronavirus. Đây sẽ là lượng dầu nhập khẩu hàng tháng thấp nhất của Trung Quốc từ khu vực kể từ tháng 1 năm 2012.
7. Coronavirus dự kiến sẽ phá vỡ các nền kinh tế châu Phi.
8. Thử thách Coronavirus gây ra cho Trung Quốc ở châu Phi
x



Dự án ChinaAfrica được công bố vào ngày 26 tháng 2 năm 2020 một phân tích có tiêu đề "COVID-19 Expected to Cause Widespread Economic Disruption in Africa" của Jeremy Stevens, nhà kinh tế  Trung Quốc tại Standard Bank ở Bắc Kinh.
Tác giả đưa ra những hậu quả tiêu cực, ngắn hạn đối với châu Phi do tác động coronavirus, nhưng kết luận rằng không có khả năng thay đổi mối quan hệ lâu dài về thương mại Trung Quốc - Châu Phi.

National Interest xuất bản vào ngày 2 tháng 3 năm 2020 một bài báo có tựa đề "The Coronavirus Threatens Africans and China's Hold on Africa" của Ahmed Charai. Tác giả lập luận rằng có lẽ có nhiều trường hợp coronavirus ở châu Phi hơn là được báo cáo, phần lớn là do hầu hết các hệ thống chăm sóc sức khỏe châu Phi không thể làm xét nghiệm đầy đủ. Ông cũng tin rằng coronavirus có thể phá vỡ nhiều mối quan hệ thương mại và đầu tư của Trung Quốc trên khắp châu Phi.


9. Sự suy thoái kinh tế Trung Quốc ảnh hưởng đến châu Phi.The Diplomat công bố vào ngày 19 tháng 3 năm 2020 một phân tích có tiêu đề "China's Coronavirus Slowdown: Which African Economies Will Be Hit Hardest?" của Hannah Ryder and Angela Benefo, Development Reimagined. COVID-19 có thể dẫn đến sự gia tăng mạnh mẽ về nghèo đói ở châu Phi do giá hàng hóa giảm và sự thiếu hụt hàng tiêu dùng giá rẻ được sản xuất tại Trung Quốc. Sẽ có những cú sốc về phía cung và cầu đối với các nền kinh tế châu Phi do hậu quả của suy thoái kinh tế ở Trung Quốc.

Ngoại trưởng Hoa Kỳ công du Châu Phi

Thời báo New York xuất bản vào ngày 18 tháng 2 năm 2020 một bài báo có tựa đề "On Tour, Pompeo Courtts Africa, to Counter China" của Abdi Latif Dahir. 

Trong chuyến thăm đầu tiên tới châu Phi cận Sahara, Ngoại trưởng Mike Pompeo hợp tác với các công ty Mỹ với hy vọng khoản đầu tư của họ sẽ chống lại sự hiện diện ngày càng tăng của Trung Quốc tại châu Phi. 

XEM THÊM CÁC BÀI: 




4. U.S. Secretary of State Mike Pompeo’s Visit to Africa Is About China, Not Africa

5. Bộ trưởng Pompeo củng cố thông điệp cạnh tranh với Trung Quốc ở châu Phi
The Diplomat xuất bản vào ngày 24 tháng 2 năm 2020 một bài bình luận có tiêu đề "Pompeo's Africa Trip Reinforces Message of Competition with China" của Eleanor Albert. Tác giả nhận xét rằng không nêu rõ tên Trung Quốc, Ngoại trưởng Mike Pompeo trong chuyến đi gần đây tới châu Phi đã đưa ra cảnh báo cảnh giác với các khoản đầu tư của Bắc Kinh, bao gồm Sáng kiến ​​Vành đai và Con đường. Bà nói thêm rằng những nhận xét của ông Pompeo thể hiện quan điểm của Hoa Kỳ về chính sách đối ngoại và sự tham gia kinh tế của Trung Quốc trong lăng kính cạnh tranh, một giai điệu lặp lại gợi nhớ đến thời Chiến tranh Lạnh.




Cho vay quốc tế của Trung Quốc

Tờ South China Morning Post xuất bản vào ngày 20 tháng 2 năm 2020 một bài báo có tiêu đề "Chinese Lenders Turn Off the Taps on International Energy Projects as 'Debt Trap Diplomacy' Criticisms Mount"của Jevans Nyabiage.

Bài báo kết luận rằng mối quan tâm đang gia tăng cả ở Trung Quốc và nước ngoài về tính bền vững của các hoạt động cho vay.

Các khoản cho vay dựa trên tài nguyên của Trung Quốc

The Center for Advanced China Research đã xuất bản vào ngày 18 tháng 2 năm 2020 một phân tích có tiêu đề "The Rise and Fall of the Resource-backed Loan" của Scott Wingo, PhD tại Đại học Pennsylvania.

Bài báo xem xét những mặt tích cực và tiêu cực của các khoản vay của Trung Quốc, đặc biệt là ở châu Phi, được hoàn trả bằng cách gửi tài nguyên thiên nhiên đến Trung Quốc. Các khoản vay được hỗ trợ tài nguyên đã đóng một vai trò nhỏ hơn trong chính sách của Trung Quốc kể từ khi cuộc khủng hoảng hàng hóa bắt đầu vào năm 2014.

Tuesday, January 21, 2020

Trung Quốc ở Châu Phi: Ý nghĩa an ninh

The American Foreign Policy Council xuất bản vào tháng 12 năm 2019, Hồ sơ Quốc phòng, trong đó viết về Trung Quốc ở Châu Phi. Trọng tâm là ý nghĩa an ninh cho Châu Phi, Trung Quốc và Hoa Kỳ.

Vấn đề này của Defense Dossier có những đóng góp bổ sung sau:

- The Kremlin Eyes Africa by Greg Mills and Jaco-Louis du Plessis
- The Challenge of North African Salafism by Emily Estelle
- The Promise and Peril of Africa's Cities by Jacob McCarty
- Competing for Africa: A Strategy for Partnerships against Predators by Blaise Misztal.

Dowload here

Quan hệ Trung Quốc-Địa Trung Hải

Báo cáo ChinaMed 2019 do Enrico Fardella và Andrea Ghiselli chỉnh sửa có sẵn.

Nó chứa những đóng góp sau đây liên quan đến châu Phi:

- The Belt and Road Initiative: A View from Morocco by Mostafa Rezrazi, Policy Center for the New South
- The One Belt One Road: A Framework for Egyptian-Chinese Strategic Partnership by Mohamed Fayez Farahat, Al-Ahram Center for Political and Strategic Studies
- A Glimpse View on China-Ethiopia Relations in Recent Times by Maadin Sahleselassie Gessese, Ministry of Finance and Economic Cooperation.

Dowload here

Các vấn đề quan trọng về quan hệ Trung Quốc-Châu Phi năm 2020


Các vấn đề gồm:

1. China's New "Twitplomacy" in Africa.
2. Chinese Tech Reaches Critical Mass in Africa.
3. A New Approach to Chinese Debt Financing.
4. The Emergence of Chinese-financed Railways in Africa.
5. Africa's Precarious Position between the U.S. and China.
6. Why Africa Matters to China.
7. China Finally Makes West Africa a Priority.
8. The Rise of Chinese Private Sector Investment in Africa.
9. China Finances Both Clean and Dirty Energy in Africa.
10. Protecting Chinese People and Property in Africa.

Thương mại Trung Quốc-Châu Phi tăng trong năm 2019, nhưng chậm

Tờ South China Morning Post xuất bản vào ngày 18 tháng 1 năm 2020 một bài báo có tiêu đề "China's Trade with Africa Grows 2.2 Per Cent in 2019 to US$208 Billion" của Jevans Nyabiage.

Tổng thương mại Trung Quốc-châu Phi đã tăng 2,2% trong năm 2019 lên gần 209 tỷ USD, so với mức tăng 20% trong năm 2018, theo số liệu chính thức từ Tổng cục Hải quan Trung Quốc. Trong khi giá trị thương mại Trung Quốc-châu Phi đang tăng trở lại, nhưng nó vẫn chưa trở lại mức cao nhất là  215 tỷ USD đạt được trong năm 2014.